Thơ PHÚ NHUẬN
Ta vẫn nợ nhau một chữ tình
Âm thầm nhung nhớ mãi không quên
Đời nhiều giông bão đành chia cắt
Chưa trọn kiếp này, hẹn lai sinh
Trăng mộng chóng tàn thêm trống vắng
Đêm đông lạnh lẽo cho riêng mình
Cây Si đứng đợi buồn cay đắng
Quán cũ chờ mông một bóng hình
PN.
Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013
Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013
CON TIM NHỚ BÁC ...!
Thơ Phú Nhuận
Tàn đêm giấc ngũ khó tìm
Con nằm đếm nhịp trái tim nghẹn ngào
Bầu trời tắt một vì sao
Tim con đau nhói khác nào kim châm
Con tim than thở thì thầm
Lời thương, lời nhớ...tình thâm của người
Tài năng, đức độ, cao vời
Hiếu-Trung vẹn giữ lưu đời cháu con
Cả đời một tấm lòng son
Vì dân, vì nước, làm tròn nghĩa nhân
Sánh vai các bậc Thánh-Thần
Hiện thân giúp nước, đáp ân tình nhà
Quảng Bình đất mẹ sinh ra
Người con ưu tú, hương hoa đồng bào
Trăm năm Bác sống thanh cao
Ngàn năm hồn Bác hoà vào núi sông
PN.
Tàn đêm giấc ngũ khó tìm
Con nằm đếm nhịp trái tim nghẹn ngào
Bầu trời tắt một vì sao
Tim con đau nhói khác nào kim châm
Con tim than thở thì thầm
Lời thương, lời nhớ...tình thâm của người
Tài năng, đức độ, cao vời
Hiếu-Trung vẹn giữ lưu đời cháu con
Cả đời một tấm lòng son
Vì dân, vì nước, làm tròn nghĩa nhân
Sánh vai các bậc Thánh-Thần
Hiện thân giúp nước, đáp ân tình nhà
Quảng Bình đất mẹ sinh ra
Người con ưu tú, hương hoa đồng bào
Trăm năm Bác sống thanh cao
Ngàn năm hồn Bác hoà vào núi sông
PN.
Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013
ANH VỀ QUÊ MÌNH
Thơ Phú Nhuận
Anh về góp gió muôn phương
Gom mây khắp hướng tạo nguồn mưa thơ
Hoa đồng, cỏ nội đợi chờ
Cơn mưa tình nghĩa tràn bờ yêu thương
Miền quê xa vắng đường trơn...
Chuyến về thực tế trại lươn...tuyệt vời
Phước Giang đồng lúa xanh tươi
Người dân hiếu khách nụ cười thân quen
Bao ngày nỗi nhớ say men
Cà na trái chín ửng thêm sắc vàng
Con thuyền lưu luyến khách sang
Bên cầu Ông Quận chiều tàn nhớ ai...
Thướt tha cô gái tóc dài
Dòng kênh thơ mộng chẳng phai bóng hình
Người về rạng rở quê mình
Phước Lưu nhớ mãi ân tình đẹp sao !
PN.
Anh về góp gió muôn phương
Gom mây khắp hướng tạo nguồn mưa thơ
Hoa đồng, cỏ nội đợi chờ
Cơn mưa tình nghĩa tràn bờ yêu thương
Miền quê xa vắng đường trơn...
Chuyến về thực tế trại lươn...tuyệt vời
Phước Giang đồng lúa xanh tươi
Người dân hiếu khách nụ cười thân quen
Bao ngày nỗi nhớ say men
Cà na trái chín ửng thêm sắc vàng
Con thuyền lưu luyến khách sang
Bên cầu Ông Quận chiều tàn nhớ ai...
Thướt tha cô gái tóc dài
Dòng kênh thơ mộng chẳng phai bóng hình
Người về rạng rở quê mình
Phước Lưu nhớ mãi ân tình đẹp sao !
PN.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)