Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014
KHOẢNH KHẮC HOÀNG HÔN
Khoảnh khắc hoàng hôn trời ráng hồng
Nắng pha mây tím cuộn nhớ mong
Thương người thiếu nữ miền thôn dã!
Vội bỏ tuổi xuân đi lấy chồng?
Khói bếp nhà em bay bảng lảng
Có còn hơi ấm những ngày qua
Nụ cười duyên dáng...còn lưu luyến
Mỗi buổi chiều buông anh ghé nhà?
Nắng rớt mịt mờ qua lối cũ
Lúa vàng trĩu hạt đứng thầm mơ
Bàn tay êm dịu nâng niu gặt
Nào biết nào hay... mãi đợi chờ
Mòn mỏi cánh cò chiều lẻ bóng
Lang thang phiêu bạt nơi dặm ngàn
Nhạt nhoà khuất dạng trong đêm vắng
Lạc lõng tiếng kêu vọng oán than...
Phú Nhuận
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chết rồi Anh của tui tương tư mà tương tư ảo nghen đừng có thiệt khổ lắm
Trả lờiXóaChỉ là ảo thôi MT ơi! Mượn chuyện của người hàng xóm để làm thơ cho đỡ buồn vậy mà
Trả lờiXóaỜ! Ào cũng vui
Trả lờiXóaMòn mỏi cánh cò chiều lẻ bóng
Trả lờiXóaLang thang phiêu bạt nơi dặm ngàn
Nhạt nhoà khuất dạng trong đêm vắng
Lạc lõng tiếng kêu vọng oán than...
đoạn kết sao buồn quá z tg
đọc giả đang buồn .mà thơ anh còn buồn ...............
buồn thê thảm
Hình như tâm trạng ảnh hưởng của mùa thu chuyển sang đông nên lòng thấy buồn nên làm thơ cũng buồn luôn...Chúc em vui nhé!
Xóahix hix, cuối thu sang đông là cây trút lá hêt đó nha tg.
Trả lờiXóatâm trạng ảnh hưởng kiểu này ....chẳng những buồn thê thảm mà ...chuyển .....thê lương luôn...hix chạy thôi kẻo bị ném đá chjt
Buồn thì buồn thật nhưng có bạn thơ chia sẻ hết buồn mà còn vui hơn...! Chúc TL vui nha. Mến!
Trả lờiXóaAnh nên gửi bài cho đất đứng nhé
Trả lờiXóa