Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014
KHOẢNH KHẮC HOÀNG HÔN
Khoảnh khắc hoàng hôn trời ráng hồng
Nắng pha mây tím cuộn nhớ mong
Thương người thiếu nữ miền thôn dã!
Vội bỏ tuổi xuân đi lấy chồng?
Khói bếp nhà em bay bảng lảng
Có còn hơi ấm những ngày qua
Nụ cười duyên dáng...còn lưu luyến
Mỗi buổi chiều buông anh ghé nhà?
Nắng rớt mịt mờ qua lối cũ
Lúa vàng trĩu hạt đứng thầm mơ
Bàn tay êm dịu nâng niu gặt
Nào biết nào hay... mãi đợi chờ
Mòn mỏi cánh cò chiều lẻ bóng
Lang thang phiêu bạt nơi dặm ngàn
Nhạt nhoà khuất dạng trong đêm vắng
Lạc lõng tiếng kêu vọng oán than...
Phú Nhuận
Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014
VẾT TƯƠNG TƯ
Tương tư chôn dấu nỗi đau
Vết thương đã cũ ai đào bới chi?
Tình yêu ta nhận được gì?
Chỉ là hai tiếng chia ly thêm buồn
Thẩn thờ gió cuốn mưa tuôn
Mình ta cô độc tủi hờn tình phai
Lặng nhìn trăng úa mắt ai
Sầu đông thiếu nắng ban mai lạnh lùng
Phận ta chẳng có tình chung
Xin đừng khơi lại não nùng nhiều thêm
Tình ta theo những cánh chim
Rời miền thương nhớ đi tìm lãng quên
Trời cao biển rộng buồn tênh
Một hình một bóng lênh đênh mạng thuyền
Ta đi trút bỏ ưu phiền
Cô đơn phận bạc vô duyên kiếp này
Phú Nhuận
Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014
THƠ GỬI VỢ
(Ngày Phụ Nữ 20/10)
Thơ gửi vợ ta
Vài dòng viết vội
Cho anh xin lỗi
Vì chẳng có quà
Cũng chẳng mua hoa
Bao ngày thất nghiệp
Nên anh chẳng kịp
Dành dụm tiền lương
Chỉ có tình thương
Xin em tha thứ
Nhân ngày phụ nữ
Chúc em niềm vui
Xin em hãy cười
Cho anh yên dạ
Mai mốt khấm khá
Anh đền nhiều quà
Có cả lẵng hoa
Cho em nhìn ngắm
Tình anh say đắm
Thương lắm vợ ơi...!
Phú Nhuận
Thơ gửi vợ ta
Vài dòng viết vội
Cho anh xin lỗi
Vì chẳng có quà
Cũng chẳng mua hoa
Bao ngày thất nghiệp
Nên anh chẳng kịp
Dành dụm tiền lương
Chỉ có tình thương
Xin em tha thứ
Nhân ngày phụ nữ
Chúc em niềm vui
Xin em hãy cười
Cho anh yên dạ
Mai mốt khấm khá
Anh đền nhiều quà
Có cả lẵng hoa
Cho em nhìn ngắm
Tình anh say đắm
Thương lắm vợ ơi...!
Phú Nhuận
Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014
TÌNH CÂM
Mỗi sáng sớm anh ngồi nơi quán cũ
Buổi ban đầu gặp gỡ rồi yêu nhau
Tự bao giờ cho đến mãi mai sau
Không thể quên khi bắt đầu ngày mới
Bên ngôi trường em thường hay lui tới
Dưới tán cây râm mát lối đi về
Giọt chờ, giọt đợi đọng tách cà phê
Hương thơm phảng phất gợi bao kỷ niệm
Từ xa xa bóng hình em xuất hiện
Nghe con tim trổi nhịp đập liên hồi
Lòng réo gọi làm mấp máy đôi môi
Len lén nhìn rồi ngồi yên lặng lẽ...
Áo dài thướt tha dáng em tươi trẻ
Vọng em trong trẻo cùng bạn nói cười
Làn môi, ánh mắt... tựa tuổi đôi mươi
Ôi! cô gái nhỏ ta thầm thương nhớ
Ta xa nhau bởi có duyên không nợ
Để bây giờ tình đã trở thành câm
Nỗi ray rứt đeo đẳng suốt tháng năm
Biết làm sao khi tình không lối thoát
Phú Nhuận
Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014
TÌNH SẦU ĐÔNG
Hanh hao
tình chớm sầu đông
Heo may se lạnh
cõi lòng quặn đau
Nỗi niềm
tê tái xanh xao
Trái tim buốt giá
hư hao tình đời
Sang ngang
đò đổ bến người
Tuyết rơi đầy ắp
bao lời đắng cay
Rời quê
di trú chim bay
Về miền đất hứa
nắng mai ấm nồng
Phú Nhuận
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)