thơ Phú Nhuận
Ai đem sợi nhớ sợi thương
Kết tình đôi lứa yêu đương mặn nồng
Bên nhau sưởi ấm chiều đông
Hương yêu lan toả rạng hồng trời xuân
Gió hè ru ánh trăng ngân
Mắt thu quyến rũ ái ân mơ màng
Uyên ương có bạn ca vang
Tơ lòng dệt mộng tim vàng xứng đôi
Trầu cau son sắc nhờ vôi
Duyên kia nặng nợ thành lời trăm năm
PN.