Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014
DU XUÂN XỨ SỞ TRÀ CAU!
Cánh Tây trải thảm lúa xanh
Bồng bềnh mây trắng dệt mành gấm hoa
Sương treo cành lá mượt mà
Viền mi mắt ngọc nắng pha sắc hồng
Phước Lưu bát ngát ruộng đồng
Kênh đào Phước Chỉ như rồng uốn quanh
Gió đưa hương đất trong lành
Con chim chào khách tiếng oanh vọng vàng
Miền quê Bình Thạnh chứa chan
Ngôi chùa, Tháp Cổ, Đình làng... trầm tư
Người dân chất phác hiền từ
Quanh năm vun đắp tình thơ dạt dào
Du xuân xứ sở Trà Cau!
Trong ta mộng đẹp dâng trào ngất ngây
Gò Dầu hội tụ nơi nầy
Giao thoa thi hứng say say duyên tình...!
PHÚ NHUẬN.
Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014
Qua cầu Gò Dầu...
1
Cao cao cầu cuốn cong cong
Chiều chiều, con, cháu cùng chồng chạy... chơi
Chở chi...chen chúc... chị cười!
Coi chừng chú cảnh...cắt còi, chỉ... cui?
2
Cây cầu cúi cõng con cò
Che che cặp cánh cổ co chào chào
Chòi chòi chân cẳng cao cao
Chờ chiều có cá cò chao... chật cầu
3
Anh...Gò Dầu Thượng ruộng đồng
Em...Gò Dầu Hạ chợ đông...phố phường
Ân tình qua lại...vấn vương
Cây cầu nối nhịp yêu thương ... đôi bờ!
Phú Nhuận
1
Cao cao cầu cuốn cong cong
Chiều chiều, con, cháu cùng chồng chạy... chơi
Chở chi...chen chúc... chị cười!
Coi chừng chú cảnh...cắt còi, chỉ... cui?
2
Cây cầu cúi cõng con cò
Che che cặp cánh cổ co chào chào
Chòi chòi chân cẳng cao cao
Chờ chiều có cá cò chao... chật cầu
3
Anh...Gò Dầu Thượng ruộng đồng
Em...Gò Dầu Hạ chợ đông...phố phường
Ân tình qua lại...vấn vương
Cây cầu nối nhịp yêu thương ... đôi bờ!
Phú Nhuận
Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014
NẮM VỎ CÂY!
(Kính tặng anh Châu Thạch)
Thơ Phú Nhuận
Ôi! nắm vỏ cây nhuộm máu đào
Chuyện tình chiến sĩ quá thương đau
Bao lời trăn trối cùng đồng đội
Kỷ vật bên mình nhờ gởi trao...
Thân xác nằm đây hồn luyến tiếc
Chưa về quê cũ được gần nhau
Thương người yêu đợi nơi xa ấy!
Thầm gọi tên em lòng nghẹn ngào
Khói bụi chiến trường mờ mịt toả
Mắt anh hiển hiện bóng người xưa
Nhớ đêm trăng sáng nhìn hai đứa
Trao trọn nụ hôn... hôm tiễn đưa
Cổ thụ chứng minh lời hẹn ước
Vỏ cây vội nắm...để làm tin
Đem về kỷ niệm hương tình ấm
Gói lại mang theo đi chiến chinh.
PN.
(Kính tặng anh Châu Thạch)
Thơ Phú Nhuận
Ôi! nắm vỏ cây nhuộm máu đào
Chuyện tình chiến sĩ quá thương đau
Bao lời trăn trối cùng đồng đội
Kỷ vật bên mình nhờ gởi trao...
Thân xác nằm đây hồn luyến tiếc
Chưa về quê cũ được gần nhau
Thương người yêu đợi nơi xa ấy!
Thầm gọi tên em lòng nghẹn ngào
Khói bụi chiến trường mờ mịt toả
Mắt anh hiển hiện bóng người xưa
Nhớ đêm trăng sáng nhìn hai đứa
Trao trọn nụ hôn... hôm tiễn đưa
Cổ thụ chứng minh lời hẹn ước
Vỏ cây vội nắm...để làm tin
Đem về kỷ niệm hương tình ấm
Gói lại mang theo đi chiến chinh.
PN.
Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014
BUỒN...!
Thơ Phú Nhuận
Trời buồn tầm tã mưa ngâu
Người buồn tuôn giọt lệ sầu lên môi
Chim buồn tiếng hót cút côi
Phượng buồn hoa rớt tả tơi sân trường
Ve buồn buông tiếng tơ vương
Em buồn đánh mất giọt thương...sao tìm?
Đêm buồn trăng lặng gió im
Tình buồn đau nhói con tim dại khờ
Anh buồn thả nhớ vào thơ
Thuyền buồn xa bến bơ vơ giữa dòng
Chiều buồn nhuộm tím hoàng hôn
Thu buồn lá rụng mỏi mòn đợi ai
Hè buồn màu nắng nhạt phai
Đông buồn bạc trắng tóc mây... đông già
Buồn buồn trong cõi người ta
Khi vui lắm bạn, buồn xa lạ rồi...
PN.
Thơ Phú Nhuận
Trời buồn tầm tã mưa ngâu
Người buồn tuôn giọt lệ sầu lên môi
Chim buồn tiếng hót cút côi
Phượng buồn hoa rớt tả tơi sân trường
Ve buồn buông tiếng tơ vương
Em buồn đánh mất giọt thương...sao tìm?
Đêm buồn trăng lặng gió im
Tình buồn đau nhói con tim dại khờ
Anh buồn thả nhớ vào thơ
Thuyền buồn xa bến bơ vơ giữa dòng
Chiều buồn nhuộm tím hoàng hôn
Thu buồn lá rụng mỏi mòn đợi ai
Hè buồn màu nắng nhạt phai
Đông buồn bạc trắng tóc mây... đông già
Buồn buồn trong cõi người ta
Khi vui lắm bạn, buồn xa lạ rồi...
PN.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)