Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

DUYÊN NỢ TRĂM NĂM

              thơ Phú Nhuận
   
    Ai đem sợi nhớ sợi thương
Kết tình đôi lứa yêu đương mặn nồng
   Bên nhau sưởi ấm chiều đông
Hương yêu lan toả rạng hồng trời xuân
   Gió hè ru ánh trăng ngân
Mắt thu quyến rũ ái ân mơ màng
   Uyên ương có bạn ca vang
Tơ lòng dệt mộng tim vàng xứng đôi
   Trầu cau son sắc nhờ vôi
Duyên kia nặng nợ thành lời trăm năm


                        PN.

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

NỢ TÌNH

                        Thơ PHÚ NHUẬN

Ta vẫn nợ nhau một chữ tình
Âm thầm nhung nhớ mãi không quên
Đời nhiều giông bão đành chia cắt
Chưa trọn kiếp này, hẹn lai sinh
Trăng mộng chóng tàn thêm trống vắng
Đêm đông lạnh lẽo cho riêng mình
Cây Si đứng đợi buồn cay đắng
Quán cũ chờ mông một bóng hình

                              PN.

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

CON TIM NHỚ BÁC ...!

                             Thơ Phú Nhuận


    Tàn đêm giấc ngũ khó tìm
Con nằm đếm nhịp trái tim nghẹn ngào
    Bầu trời  tắt một vì sao
Tim con đau nhói khác nào kim châm
    Con tim than thở thì thầm
Lời thương, lời nhớ...tình thâm của người
    Tài năng, đức độ, cao vời
Hiếu-Trung vẹn giữ lưu đời cháu con
    Cả đời một tấm lòng son
Vì dân, vì nước, làm tròn nghĩa nhân
    Sánh vai các bậc Thánh-Thần
Hiện thân giúp nước, đáp ân tình nhà
    Quảng Bình đất mẹ sinh ra
Người con ưu tú, hương hoa đồng bào
    Trăm năm Bác sống thanh cao
Ngàn năm hồn Bác hoà vào núi sông


                                PN.

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

ANH VỀ QUÊ MÌNH

                              Thơ Phú Nhuận


     Anh về góp gió muôn phương
Gom mây khắp hướng tạo nguồn mưa thơ
     Hoa đồng, cỏ nội đợi chờ
Cơn mưa tình nghĩa tràn bờ yêu thương
     Miền quê xa vắng đường trơn...
Chuyến về thực tế trại lươn...tuyệt vời
     Phước Giang đồng lúa xanh tươi
Người dân hiếu khách nụ cười thân quen
     Bao ngày nỗi nhớ say men
Cà na trái chín ửng thêm sắc vàng
     Con thuyền lưu luyến khách sang
Bên cầu Ông Quận chiều tàn nhớ ai...
      Thướt tha cô gái tóc dài
Dòng kênh thơ mộng chẳng phai bóng hình
      Người về rạng rở quê mình
Phước Lưu nhớ mãi ân tình đẹp sao !

                              PN.

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

TRÁI TIM SA MẠC

                      Thơ Phú Nhuận

                                trái  tim sa                   mạc cằn khô
                        mênh mông đồi cát        nhấp    nhô   bụi   mờ
                     suốt           đời           hoang     vắng             trơ    vơ
                    nóng   lòng   tìm     mãi     bến     bờ      tình     yêu
                     muộn     màng      bóng     ngã      đường      chiều
                      dấu     chân     lạc   nẽo    liêu    xiêu     xa    dần
                        còn        chăng        cảm       xúc       ái      ân?
                          hương tình khao khát,  bao  lần  nhạt phai
                              có    không     tình     ái     đắm    say !
                                chỉ  là  ảo  ảnh  đoạ  đài  xác  thân?
                                   men   tình  say  đắm  trào  dâng
                                      chạm    vào    thương    nhớ
                                          muốn    gần     lại    xa
                                             tình               yêu
                                                 chân      thật 
                                                      trong
                                                         ta
                                                             người từ                  cõi             mộng
                                                              chỉ                           là    giấc     mơ
                                                                   giữa                 sa                  mạc 
                                                                      chốn          tiêu                    sơ
                                                      tìm đâu óc đảo  mà chờ,                      đợi, mong !
    Trái tim sa mạc cằn khô
Mênh mông đồi cát nhấp nhô, bụi mờ
    Suốt đời hoang vắng trơ vơ
Nóng lòng tìm mãi bến bờ tình yêu
    Muộn màng bóng ngã đường chiều
Dấu chân lạc nẽo, liêu xiêu khuất dần
    Còn chăng cảm xúc ái ân?
Hương tình khao khát... bao lần nhạt phai
    Có không tình ái đắm say?
Hay là ảo ảnh... đoạ đài xác thân
    Men tình say đắm trào dâng
Chạm vào thương nhớ, muốn gần lại xa
    Tình yêu chân thật trong ta
Người từ cõi  mộng chỉ là giấc mơ
    Giữa sa mạc, chốn tiêu sơ
Tìm đâu óc đảo mà chờ, đợi, mong !

                          PN.



Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

               Bóng-Hình...!
                                                   thơ Phú Nhuận
                                    Bóng 
                                   h ì n h
                            đôi bạn tri âm
                       Buồn, vui, cay, đắng
                                    mặn
                                  n ồ n g 
                              có      nhau !
                     Sợ khi đêm tối mưa gào...
            Bóng không gần bạn lạc vào cô đơn
                                Thắp đèn
                     sáng   nghĩa   keo   sơn
              Cùng nhau đối ẩm hoà hồn thơ ca 
         Đường    đời      vạn      nẻo     phong    ba
 Riêng         hình       với       bóng         chẳng      xa
                                     bao    
                                     giờ
                                     Bình
                                       minh
      khơi     dậy                                      giấc     mơ
             Bóng dài thương nhớ đợi chờ xuân vui
                         Hình luôn  tươi trẻ rạng ngời     
                                   Hái   hoa   bắt   bướm              
                                            thảnh       thơi
                                               ngoài vườn
                      Tình   đời   thắm   đượm   nghĩa   ơn
                                 Thuỷ   chung   hình   bóng
                                                     bền      hơn
                                                         đất trời
                                Núi mang nghĩa nặng cao vời
                                               Sông  sâu  đầy  ắp
                                                         tình người
                                                                   bao 
                                                                       la 
                                                                                PN.






Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

BÓNG -HÌNH...!

     T
     h
     ơ
   Phú
 Nhuận

                                             Bóng- hình
                         đôi    bạn      tri    âm
                    Buồn ,  vui  ,    cay ,    đắng,
                mặn  ,   nồng   ...      có     nhau !
              Sợ    khi    đêm    tối ,     mưa    gào 
             Bóng không gần bạn lạc vào cô đơn
             Chong   đèn   sáng   nghĩa  keo  sơn
              Cùng nhau đối ẩm hoà hồn thơ ca
                 Đường  đời  vạn  nẽo phong ba
                    Chỉ    còn       hình    bóng
                            chẳng xa bao giờ
                                    *******
                                                        Bình minh
                                             khơi      dậy       ước     mơ
                                       Bóng       dài       thương        nhớ
                                   đợi           chờ    ...         xuân            vui
                                 Hình     luôn     tươi      trẻ     rạng    ngời 
                                Hái hoa, bắt bướm thảnh thơi ngoài vườn
                                 Tình     đời     thắm     đượm     nghĩa   ơn
                                  Thuỷ chung hình bóng bền hơn đất trời
                                     Núi   mang   nghĩa   nặng   cao  vời
                                           Sông     sâu     ...      đầy    ắp 
                                                   tình người bao la 
                                                                                                PN.

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

HƯƠNG HOA BƯỞI

                       Thơ PHÚ NHUẬN

Giữa rừng thơm ngát hương hoa bưởi
Đọng mãi tình người đất Vĩnh Long
Cảnh vật còn đây, người vắng bóng
Trào dâng thương nhớ, sóng xô lòng...!

Kháng chiến bao mùa người gởi lại
Dấu chân đời lính khắp miền đông
Trung ương cục nở mùa hoa đỏ
Di tích oai hùng ghi chiến công

Bác Sáu Vân *ơi! cháu quý mến
Tấm gương giản dị thắm tình nồng
Dám làm, dám chịu không lùi bước
Đổi mới khó khăn thế cũng xong

Thành kính dâng hương lòng tưởng nhớ
Nghiêng mình cảm phục thầm cầu mong
Quê hương, đất nước, đẹp tươi mãi
Không phụ công người nhóm lửa hồng.
                       PN.
* Tên của đ/c Võ Văn Kiệt                            

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

TÌNH CHA

                    Thơ Phú Nhuận
               (Thơ nhân mùa Vu Lan)

    Tình Cha! ôi quá cao vời
Ôm bao giông bão cho đời con yên
    Gánh đi khó nhọc, ưu phiền...
Gửi thân cát bụi hồn thiêng mỉm cười
    Đêm nay mưa mãi tuôn rơi
Lòng con thương nhớ bời bời... Cha ơi!
    Ngoài hiên sấm chớp đầy trời
Bóng Cha ẩn hiện khắp nơi ruộng đồng.
    Tuổi thơ con mãi ngồi trông
Cha đi soi cá, bão giông mịt mù
    Bắt về cá lóc rọng lu
Sáng ra nấu cháo thơm lừ rất ngon 
    Bao ngày bạo bệnh héo hon
"Con ăn ngon miệng, Cha còn lên nương...!"
    Lời Cha! tha thiết vấn vương
Âm vang, vang mãi tình thương của người.

                         PN.

Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

LOÀI HOA SÚNG

         Thơ Phú Nhuận

Mùa nước nổi
Nhiều bão giông
Nước mênh mông
Cánh đồng vắng

Trông xinh xắn
Một loài hoa
Vẽ mặn mà
Khoe sắc tím

Gợi thương mến
Lá hình... tim
Xoè cánh mềm
Nhuỵ vàng óng

Loài hoa súng
Yêu ruộng đồng
Rất bền lòng
Trong gian khó

Em gái nhỏ 

Tới miền quê
Lòng say mê
Màu hoa tím.

            PN.





Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

ANH MUỐN HỎI EM...!

                        Thơ Phú Nhuận

(Thân tặng em NHAN KIM PHƯỢNG-Lái Thiêu-Bình Dương)

Anh muốn hỏi em người ấy đâu?
Sao đành đễ lỡ mối duyên đầu
Yêu nhau tha thiết thời son trẻ
Nồng thắm trong tim rất đậm sâu...

Anh muốn hỏi em sao mãi sầu?
Mỗi chiều rơi rớt giọt mưa ngâu
Nhìn mưa nhung nhớ người thương ấy!
Nước mắt tuôn trào,lòng nhói đau...

Anh muốn hỏi em bởi tại sao?
Bao chàng đeo đuổi em ngăn rào...
Trầu cau dạm hỏi... sao từ chối?
Chờ đợi người xưa khổ biết bao...

Anh muốn hỏi em, người có thăm?
Hay người đã có tình trăm năm
Tủi thân không phận đành xa vắng
Còn nhớ hay quên mãi biệt tăm...?
                            PN.

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

DẤU KHẮC

             Thơ Phú Nhuận


Cây kia ai đã khắc tên?
Trái tim ửng đỏ nổi trên vỏ dày
Mối tình ai gởi vào đây?
Gợi bao kỷ niệm những ngày bên nhau...!

Thắm nồng lưu mãi mai sau
Dấu xưa còn đó dạt dào ý thơ
Tình yêu thì lắm mộng mơ
Đau lòng khuất nẽo đôi bờ cách ngăn

Người xưa còn nhớ đến thăm?
Tuổi xuân quên lãng tháng năm lạnh lùng
Điện Bà chật lối cây sung
Biết bao dấu khắc tình chung đâu rồi?

Lặng nghe lòng thấy bồi hồi
Con tim lẻ nhịp đơn côi tuổi già
Tình đầu trẻ đẹp thiết tha!
Dấu son khắc lại trong ta trọn đời!

                                                          PN.

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Nghe Mẹ Kể

                    thơ Phú Nhuận

        (Chào mừng ngày thương binh liệt sỹ 27/7)

                Trăng nằm vắt võng ngọn  tre

         Tuổi thơ  xúm xít ngồi nghe chuyện đời...

                 Phong trào chống Pháp sục sôi

         Quặn đau lòng Mẹ một thời đã qua 

                Lớn lên trong cảnh nước nhà

         Giặc Tây áp bức dân ta câm hờn

                Nặng tình đất nước quê hương

         Cậu năm cất sách lên đường tồng quân

                Tiển em tuổi mới vào xuân                                                               

          Tham gia cách mạng góp phần đánh Tây

                Nhớ hoài giây phút chia tay

           Không ngăn được lệ chảy dài nhớ thương...

                Có lần giặc bắt giữa đường

          Với tài mưu trí xem thường hiểm nguy

                Một lòng yêu nước khắc ghi

          Chịu đòn tra tấn không hề khai ra

                 Tây răng vàng, bót cây da

          Điên cuồng bắt bớ  trẻ  già đóng trăn

                 Bao người xử bắn chết oan

         Tiếng Tây Cậu giỏi dễ dàng biện minh

                 Bà đầm nghe thấy thương tình

          Kề tai bảo nhỏ chồng mình tha đi

                 Tây kia chẳng chút hoài nghi

           Thế là thoát nạn khác gì kẻ tơ

                 Thằng Tây gian ác không ngờ

           Việt minh qua mặt giả giờ thư sinh

                 Cậu liền thay họ đổi tên...

           Tiếp tục kháng chiến khắp miền quê hương

                  Sông Vàm dòng nước vấn vương

            Bóng người cán bộ địa phương năm nào

                  Trẻ trung, hiền hậu,chí cao

            Người con đất Trảng dạt dào tình thâm

                  Vang danh đội trưởng thuỷ lâm

            Ngày đêm canh giữ dòng sông hiền hoà

                  Trong ngày đại hội...Quéo Ba

            Máy bay địch phát hiện...sà ném bom

                  Hy sinh thân xác không còn

             Mộ phần là tấm bia son chữ vàng...

                                               PN.
                        
                         
                        

 Liệ sỹ TRẦN VĂN ĐỰC (Tên thật Đặng Văn Hưng) Hy sinh năm 1947                                     

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG

       Thơ Phú Nhuận

Bình minh thức dậy
Tia nắng đầu tiên
Dội dàn
Hối hả
Ùa đến chiếc lá cuối cùng!
Nâng niu
Chìu chuộng
Lau khô giọt nước mắt mùa thu
Dọng lại trên mặt lá
Vàng vọt
Cô đơn
Buồn bả
Cây cối trơ cành, xạc xào lá khô...
Gió miên man, nhè nhẹ vuốt ve
Muốn giữ lại chút gì làm kỹ niệm
Đôi chim xinh xinh, nhảy múa, hát ca líu lo
Làm vui...!
Lá cứ buồn
Nhớ thương
Rụng rơi theo bao lá khác
Ánh nắng luyến tiếc nhìn theo
Len qua rừng cây từng dệt dài
Gió bịn rịn,  níu kéo... chiếc lá đong đưa
Đôi chim chao lượn bay theo...
Lá rơi!
Lá rơi!
Lá rơi!
Về nơi nguồn cội

                       PN.



Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

CHIẾC LÁ MÙA THU

          Thơ PHÚ NHUẬN

Chiếc lá không còn  xanh
Nay mai phải rời cành....
Vì mùa thu quyến rủ
Bởi sắc vàng long lanh

Gió ve vản lượn quanh
Ru lá giấc mộng lành
Bởi bình minh thức giấc
Sương lay động rơi nhanh

Lá nhìn bầu trời thanh
Luyến lưu chút mong manh
Nơi mình từng sinh sống
Đẹp tựa như bức tranh

Tiếng hót chim hoàng oanh
Tiển đưa lá lìa cành
Trở về với nguồn cội
Cho sắc thu hình thành

                             PN.

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

ANH KHÔNG THỂ...!

                  Thơ PHÚ NHUẬN

Anh không thể níu được mây
Anh không thể ôm được gió
Anh không thể hái được trăng...
Tình ta là ánh sao băng
Rất đẹp !

Rất đẹp !
Rất đẹp !
Cháy bỏng
Thoáng qua...
Lịm tắt.
Tay anh chạm được em
Nhưng không nắm được
Tình yêu của em
Chỉ có trái tim của anh
Còn giữ được mãi mãi
Hình bóng của em...!
              PN.

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

CHỐNG HẠN

               Thơ PHÚ NHUẬN

     Bấy lâu nắng hạn kéo dài,
Lúa, ngô...khô héo, ai ai đau lòng.
     Ruộng, vườn...khao khát đợi trông,
Cơn mưa nặng hạt nhưng không thấy về.
     Thôi đành ra sức đắp đê,
Đem nguồn nước mát sông quê lên dùng...
     Vẹn tình sau trước thuỷ chung,
Chung tay góp vốn...ta cùng giúp nhau.
     Cánh đồng xanh mượt đẹp sao,
Người dân no ấm, dạt dào tình thâm.
     Lúa, ngô...say hạt đáp ân,
Tăng gia sản xuất góp phần yêu quê!
                      PN.

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Lâu rồi mới ghé thăm anh





                          (Kính tặng xếp TRÂN HOÀNG VY)
                                         PHÚ NHUẬN
Lâu rồi mới ghé thăm anh
Đọc thơ cảm thấy biển xanh nồng nàn
Như lòng anh đó chứa chan
Bao la bồi đắp cho đàn em yêu
Công anh vất vả đã nhiều
Ươm mầm văn học nâng niu nghĩa tình
Cho em lắng đọng tim mình
Nhờ anh soi ánh bình minh rực hồng...!

                                       PN

BẾN CÀ NA

               



                     Thơ Phú Nhuận

Cây cà na bến sông Vàm
Thân cao bóng mát che làm bến mơ
Đông người lui tới đợi chờ
Con thuyền đưa đón sang bờ bến xa...
Bao mùa nắng trãi sương pha
Cây xanh tươi tốt mượt mà bến quê
Người xưa xa vắng trở về
Thương cây nhớ bến say mê đứng nhìn
Nghiêng nghiêng cành lá rung rinh
Bến mơ in bóng thuyền tình năm xưa
                          
                                           PN.

Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

LEO NÚI

                                      PHÚ NHUẬN
 
Đường lên đỉnh núi dốc cheo leo
Anh đỡ em nâng hai đứa trèo
Đá dựng chông chênh đường chật hẹp
Cây lên rậm rạp lối ngoằn ngoèo
Chân chồn, gối mõi, gậy anh chống
Tay bấu, lưng khom, dây em đeo
Tới đỉnh , trời mây, đầy cảm hứng
Núi cao thấy thích hơn sườn đèo
                        PN.

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

LÊN ĐỈNH NÚI BÀ





               PHÚ NHUẬN

Núi Bà sừng sững trời mây
Cùng nhau thử sức lòng đầy khát khao
Đời người chinh phục đỉnh cao
Đo bằng ý chí xem sao có bền
Đường đi dốc đá chông chênh
Hò reo cổ vũ cố lên vui đùa
Bốn người như một cùng đua
Nào ta dìu bước đón đưa lên cùng
Núi cao tới đỉnh thật sung
Nhìn xem trời đất khắp vùng quê ta
Tây Ninh cao ngất núi Bà
Xa xa Tòa Thánh thật là tôn nghiêm
Trung ương cục có rừng thiêng
Lòng Hồ Dầu Tiếng bồng bềnh biếc xanh
Sông Vàm uốn khúc quanh quanh
Quê ta ai vẻ bức tranh họa đồ
Muôn trùng cảnh đẹp nên thơ
Dạt dào cảm xúc mộng mơ ngập lòng
Mây lùa gió mát trên không
Mưa bay lất phất ấm nồng trong ta
Yêu sao đất mẹ hiền hòa
Đứng trên đỉnh núi ngân nga thơ tình

                                      PN

 alt

 alt


 alt

                         alt



Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

HOA DẦU THÁP CỔ





                                                 PHÚ NHUẬN

Hoa dầu tháp cổ thương ai
Chiều buông nỗi nhớ mà bay đầy trời
Đem tình gieo khắp muôn nơi
Cong cong đôi cánh lả lơi mỹ miều
Xoay xoay vũ điệu yêu kiều
Từ ngôi tháp cổ gợi nhiều nhớ nhung
Ngàn năm chờ đợi lạnh lùng
Hồn hoa siêu thoát vui cùng gió mây
Mỗi lần ai đến nơi đây
Khơi nguồn cảm xúc tràn đầy thơ ca
Cho tình mộng đẹp đươm hoa
Kết thêm kỷ niệm tình ta mặn nồng
Hoa bay xao xuyến cõi lòng
Nhớ người em gái áo hồng nơi đâu
Đưa tay đón cánh hoa dầu
Mang về tô điểm dạt dào tình thơ
Nguyên tiêu chắp cánh ước mơ
Hoa dầu tháp cổ lượn lờ bay  bay

                                          PN

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

BÌNH THẠNH MỘT THỜI BINH LỬA




                                             PHÚ NHUẬN

                                      ( Chào mừng ngày 30 tháng 04)


        
Bình Thạnh quê hương tôi
Ký ức của một thời
Bị bom cày đạn xới
Khói lửa cao ngút trời

Giặc ruồng bố khắp nơi
Dân than oán lệ rơi
Xơ xác miền biên giới
Đồng hoang vắng bóng người

Quê hương là chiếc nôi
Dân bám đất không rời
Vùng lên giành thắng lợi
Ngày giải phóng đến rồi

Xuân bảy lăm tuyệt vời
Dân ta được đổi đời
Cờ sao bay phất phới
Cho nụ cười thắm tươi

Chim câu bay lả lơi
Đẹp lắm quê ta ơi !
Từ mùa xuân đổi mới
                        Bình Thạnh ta rạng ngời

                           PN



Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

THẦM NÓI VỚI CON

                                                 Phú Nhuận

      Con ơi ! Ba rất nhớ mong

Hồi còn thơ dại Ba bồng bế con

     Hôm nay con đã lớn khôn

Thanh niên khỏe mạnh lại còn điển trai 

     Này môi , này mắt , này mày...

Con ngoan, hiếu thảo lại hay nói cười

     Con ơi ! cố gắng nên người

Rời tay Ba Mẹ vào đời học thêm

     Công danh con tự đi tìm

Khó khăn vất vả rèn nên chút tài

     Chống chèo ta có đôi tay

Bền gan, vững chí có ngày thành danh

     Con ơi ! cố gắng học hành

Trao dồi kiến thức để dành mai sau

     Đầu tư phải bỏ công lao

Là ta mở cửa bước vào tương lai

 

     

GẶP GỞ NÀNG XUÂN

                                                           Phú Nhuận


       ! nàng Xuân đẹp xinh tươi

Mặt nàng rạng rở nụ cười trên môi

       Chao đôi cánh én lả lơi

Dệt đi, dệt lại sắc trời vào xuân

       Nhìn tôi nàng vy tay mừng

Nheo đôi mắt biếc...ân cần hỏi thăm:

       "Nghĩ gì sắp bước sang năm?

Có thường mộng ước khi nằm chiêm bao ...?"

       Đáp lời: "Tôi có ước ao

Người người vui khỏe đón chào mừng  xuân...!"

       Ngây người, vui sướng... ban ơn

Hôn tôi một nụ... lâng lâng nhớ hoài...!!!

        Sáng ra thức giấc mới hay

Thì ra mơ mộng... đắm say xuân nồng