Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

LEO NÚI

                                      PHÚ NHUẬN
 
Đường lên đỉnh núi dốc cheo leo
Anh đỡ em nâng hai đứa trèo
Đá dựng chông chênh đường chật hẹp
Cây lên rậm rạp lối ngoằn ngoèo
Chân chồn, gối mõi, gậy anh chống
Tay bấu, lưng khom, dây em đeo
Tới đỉnh , trời mây, đầy cảm hứng
Núi cao thấy thích hơn sườn đèo
                        PN.

2 nhận xét:

  1. Mày đánh chữ sao mà lộn xộn thế ?
    Bài thơ thì hay vì có nhiều ẩn ý, nhưng khó đọc bà cố luôn !

    Trả lờiXóa
  2. Em sửa rồi đại ca ơi !
    Coi thử coi còn lộn xộn nữa không ?

    Trả lờiXóa