Thơ Phú Nhuận
(Thơ nhân mùa Vu Lan)
Tình Cha! ôi quá cao vời
Ôm bao giông bão cho đời con yên
Gánh đi khó nhọc, ưu phiền...
Gửi thân cát bụi hồn thiêng mỉm cười
Đêm nay mưa mãi tuôn rơi
Lòng con thương nhớ bời bời... Cha ơi!
Ngoài hiên sấm chớp đầy trời
Bóng Cha ẩn hiện khắp nơi ruộng đồng.
Tuổi thơ con mãi ngồi trông
Cha đi soi cá, bão giông mịt mù
Bắt về cá lóc rọng lu
Sáng ra nấu cháo thơm lừ rất ngon
Bao ngày bạo bệnh héo hon
"Con ăn ngon miệng, Cha còn lên nương...!"
Lời Cha! tha thiết vấn vương
Âm vang, vang mãi tình thương của người.
PN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét