Thơ PHÚ NHUẬN
Chiếc lá không còn xanh
Nay mai phải rời cành....
Vì mùa thu quyến rủ
Bởi sắc vàng long lanh
Gió ve vản lượn quanh
Ru lá giấc mộng lành
Bởi bình minh thức giấc
Sương lay động rơi nhanh
Lá nhìn bầu trời thanh
Luyến lưu chút mong manh
Nơi mình từng sinh sống
Đẹp tựa như bức tranh
Tiếng hót chim hoàng oanh
Tiển đưa lá lìa cành
Trở về với nguồn cội
Cho sắc thu hình thành
PN.
Ru lá giấc mộng lành
Bởi bình minh thức giấc
Sương lay động rơi nhanh
Lá nhìn bầu trời thanh
Luyến lưu chút mong manh
Nơi mình từng sinh sống
Đẹp tựa như bức tranh
Tiếng hót chim hoàng oanh
Tiển đưa lá lìa cành
Trở về với nguồn cội
Cho sắc thu hình thành
PN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét