thơ Phú Nhuận
(Chào mừng ngày thương binh liệt sỹ 27/7)
Trăng nằm vắt võng ngọn tre
Tuổi thơ xúm xít ngồi nghe chuyện đời...
Phong trào chống Pháp sục sôi
Quặn đau lòng Mẹ một thời đã qua
Lớn lên trong cảnh nước nhà
Giặc Tây áp bức dân ta câm hờn
Nặng tình đất nước quê hương
Cậu năm cất sách lên đường tồng quân
Tiển em tuổi mới vào xuân
Tham gia cách mạng góp phần đánh Tây
Nhớ hoài giây phút chia tay
Không ngăn được lệ chảy dài nhớ thương...
Có lần giặc bắt giữa đường
Với tài mưu trí xem thường hiểm nguy
Một lòng yêu nước khắc ghi
Chịu đòn tra tấn không hề khai ra
Tây răng vàng, bót cây da
Điên cuồng bắt bớ trẻ già đóng trăn
Bao người xử bắn chết oan
Tiếng Tây Cậu giỏi dễ dàng biện minh
Bà đầm nghe thấy thương tình
Kề tai bảo nhỏ chồng mình tha đi
Tây kia chẳng chút hoài nghi
Thế là thoát nạn khác gì kẻ tơ
Thằng Tây gian ác không ngờ
Việt minh qua mặt giả giờ thư sinh
Cậu liền thay họ đổi tên...
Tiếp tục kháng chiến khắp miền quê hương
Sông Vàm dòng nước vấn vương
Bóng người cán bộ địa phương năm nào
Trẻ trung, hiền hậu,chí cao
Người con đất Trảng dạt dào tình thâm
Vang danh đội trưởng thuỷ lâm
Ngày đêm canh giữ dòng sông hiền hoà
Trong ngày đại hội...Quéo Ba
Máy bay địch phát hiện...sà ném bom
Hy sinh thân xác không còn
Mộ phần là tấm bia son chữ vàng...
PN.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét