Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

      BUỒN...!
             Thơ Phú Nhuận

Trời buồn tầm tã mưa ngâu
Người buồn tuôn giọt lệ sầu lên môi
Chim buồn tiếng hót cút côi
Phượng buồn hoa rớt tả tơi sân trường
Ve buồn buông tiếng tơ vương
Em buồn đánh mất giọt thương...sao tìm?
Đêm buồn trăng lặng gió im
Tình buồn đau nhói con tim dại khờ
Anh buồn thả nhớ vào thơ
Thuyền buồn xa bến bơ vơ giữa dòng
Chiều buồn nhuộm tím hoàng hôn
Thu buồn lá rụng mỏi mòn đợi ai
Hè buồn màu nắng nhạt phai
Đông buồn bạc trắng tóc mây... đông già
Buồn buồn trong cõi người ta
Khi vui lắm bạn, buồn xa lạ rồi...


                                  PN.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét