Cây trường, ghế đá, sân
đình...
Yêu thơ cảm mến chúng mình
bạn nhau
Cho dù đời có ra sao
Trong ta cảm thấy dạt dào
tình thâm !
Chạnh lòng Tháp cổ ngàn năm
Lẻ loi một bóng thăng trầm
thời gian
Bao nhiêu Tháp khác lụi
tàn...
Không còn ai bạn, gian nan
một mình.
Ngẫm buồn số kiếp nhân sinh
Bao nhiêu ngang trái vì
tình mà ra
Yêu người, người chẳng yêu
ta
Yêu ta tha thiết hoá ra bạn
bạn mình
Lỡ làng tình cứ lặng thinh
Trao chùm nho ngọt nặng
tình với nhau
Yêu thơ mê mải đổi trao
Tình thơ thắm thiết dạt dào
trong ta.
PN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét