Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

                                         Tấm Lòng Biển Cả!


Cô Hà Thị Phương Thảo(trái) Phú Nhuận(phải)

Đời gạn lọc qua từng ô cửa hẹp
Ma quỷ ám theo chặn ngõ bít đường
Chẳng cho ta chỉ giấc mộng bình thường
Cố gắng vươn lên...dìm ta gục chết

Mang trên mình vết thương lòng bê bết
Bởi vì ta say đắm trong tình yêu!
Bởi vì ta ước vọng hơi quá nhiều!
Chúng chẳng muốn nên lấy đi tất cả

Trong cuộc sống có vay...phải trả?
Chỉ một người ta vương nợ tấm lòng!
Cả đời này trả mãi cũng chưa xong
Ta muốn trả lại vay thêm nhiều nữa

Bao lần ngã Cô ra tay cứu chữa
Vết thương lòng tan nát sẽ lành ngay
Đưa ta trở về với nắng ban mai
Khi ta lầm đường lạc trong đêm tối

Tiếng chuông chùa ngân nga lời sám hối
Tấm lòng biển cả lay động tâm hồn
Tình Cô rực sáng hoá ánh sao hôm
Đêm ba mươi em tầm về miền nhớ...!
                                          Phú Nhuận


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét